Hài cốt được xếp dọc các hành lang trong hầm mộ
Hầm mộ Paris– nơi ẩn náu của những linh hồn đã chết và là chốn “du ngoạn” của những linh hồn đang sống. Hầm mộ có chiều dài gần 187km, vốn là một hầm mỏ cũ bị bỏ hoang. Trong hầm mộ, dọc các hành lang, nhưng bộ xương được treo la liệt trong các lồng kính, thậm chí, chúng còn được xếp đống ở hai bên hành lang... Hầm mộ Paris – vẫn được gọi bằng cái tên thành kính: Thánh địa của Paris, vốn không dành cho những người yếu tim.
Đầu thế kỷ mười chín, hầm ngầm Paris còn là một nơi bí hiểm. Những lời đồn đại càng làm người ta sợ hãi. Paris mơ hồ biết bên dưới nó có một cái hầm khủng khiếp.
Cuối thế kỷ 18, nghĩa địa Innocents nằm ở khu phố Les Halles đã tồn tại gần 6 thế kỷ, hiện gây nên nhiều vấn đề về vệ sinh. Sau nhiều lời phàn nàn của dân chúng, ngày 9/11/1785, Hội đồng Quốc gia tuyên bố sẽ dẹp bỏ nghĩa địa này. Cùng với đó, các nghĩa địa khác của Paris cũng trở nên chật hẹp sau nhiều thế kỷ với các cuộc chiến tranh, dịch bệnh...Hầm khai thác đá cũ nằm ở ngoại ô khi đó được chọn làm nơi chôn cất các hài cốt của nghĩa địa. Sau khi được cải tạo lại, từ ngày 7/4/1786, công việc di chuyển các hài cốt về nơi mới đượcbắt đầu. Theo nghi lễ, việc chuyển dời này được thực hiện vào buổi đêm với sự tham gia của các tu sĩ cầu kinh cho những người đã khuất. Tới năm 1788, việc di chuyển được hoàn thành. Tiếp theo đó, năm 1814 nơi đây lại đón nhận các hài cốt từ những nghĩa địa khác của Paris.
Hiện nay, một phần nhỏ của nghĩa địa này được mở cửa đón tiếp công chúng vào thăm quan. Phần còn lại của hầm mộ, theo lời đồn đại, do một đội quân đặc biệt là các hồn ma và xác chết canh giữ, không cho bất kỳ ai bén mảng tới.
Lối đi vào hầm mộ tối om, xuyên qua cái cửa chỉ đủ một người chui lọt, xuống những bậc thang ẩm thấp, người ta thấy bên trong là cả một mê cung mờ ảo gồm những phòng trưng bày, những hốc tường và vô số ngóc ngách dần hiện ra. Những cái hốc ma quái ấy dường như dẫn đến tận trung tâm trái đất. Các lối đi trong hầm mộ ngậm ngụa trong bùn, hay là những đường hầm chật hẹp. Hầm mộ như ngập trong một màn đêm vĩnh cửu. Ở đây, người ta có cảm giác như phải nói thật kẽ, phải giữ điều bí mật, như một thứ linh thiêng. Điều đó tạo nên một thứ văn hóa khác hẳn với những luật lệ và tên gọi riêng. Vào khoảng hai thập niên trước đây, người ta cho rằng có 300 lối đi xuống các hầm mộ.
Rơi vào lòng đất, những giai tầng xã hội dần dần tan biến và “có cảm giác như mình đang có hai cuộc đời”, Partick Aalk - một nhà nhiếp ảnh đã có hơn hai thập niên kinh nghiệm khảo sát đô thị dưới sâu thẳm của Paris nhận xét. Giống như những gì cô bé Alice trong truyện “Alice và xứ sở kỳ diệu” của Lewis Carroll đã khám phá khi cô rơi vào một cái hang thỏ, những người đi dưới lòng đất luôn sợ hãi, cảnh giác, chờ đợi điều sắp xảy ra. Nhưng thay vì một tiệc trà với Mad Hatter như trong truyện Alice ở xứ thần tiên, nơi đây là cuộc gặp gỡ của ánh đèn flash trong những căn phòng bằng đá ẩm ướt, mốc meo với những cái tên gọi cũng đầy bí hiểm như “Hầm chứa” hay “Phòng Z”.
Địa điểm đó được phát hiện dọc theo những con phố, bên dưới nhà ngục Sante được canh giữ nghiêm ngặt. Nhiều đường hầm có thời bị đóng kín nay đã được mở lại một phần. Người dân Paris lo sợ rằng tù nhân nhà tù Sante có thể âm mưu vượt ngục hoặc tệ hơn, bọn khủng bố có thể lọt vào khu vực ngầm này để đặt bom.
Hương Hồ tổng hợp
Hầm mộ Paris– nơi ẩn náu của những linh hồn đã chết và là chốn “du ngoạn” của những linh hồn đang sống. Hầm mộ có chiều dài gần 187km, vốn là một hầm mỏ cũ bị bỏ hoang. Trong hầm mộ, dọc các hành lang, nhưng bộ xương được treo la liệt trong các lồng kính, thậm chí, chúng còn được xếp đống ở hai bên hành lang... Hầm mộ Paris – vẫn được gọi bằng cái tên thành kính: Thánh địa của Paris, vốn không dành cho những người yếu tim.
Đầu thế kỷ mười chín, hầm ngầm Paris còn là một nơi bí hiểm. Những lời đồn đại càng làm người ta sợ hãi. Paris mơ hồ biết bên dưới nó có một cái hầm khủng khiếp.
Cuối thế kỷ 18, nghĩa địa Innocents nằm ở khu phố Les Halles đã tồn tại gần 6 thế kỷ, hiện gây nên nhiều vấn đề về vệ sinh. Sau nhiều lời phàn nàn của dân chúng, ngày 9/11/1785, Hội đồng Quốc gia tuyên bố sẽ dẹp bỏ nghĩa địa này. Cùng với đó, các nghĩa địa khác của Paris cũng trở nên chật hẹp sau nhiều thế kỷ với các cuộc chiến tranh, dịch bệnh...Hầm khai thác đá cũ nằm ở ngoại ô khi đó được chọn làm nơi chôn cất các hài cốt của nghĩa địa. Sau khi được cải tạo lại, từ ngày 7/4/1786, công việc di chuyển các hài cốt về nơi mới đượcbắt đầu. Theo nghi lễ, việc chuyển dời này được thực hiện vào buổi đêm với sự tham gia của các tu sĩ cầu kinh cho những người đã khuất. Tới năm 1788, việc di chuyển được hoàn thành. Tiếp theo đó, năm 1814 nơi đây lại đón nhận các hài cốt từ những nghĩa địa khác của Paris.
Hiện nay, một phần nhỏ của nghĩa địa này được mở cửa đón tiếp công chúng vào thăm quan. Phần còn lại của hầm mộ, theo lời đồn đại, do một đội quân đặc biệt là các hồn ma và xác chết canh giữ, không cho bất kỳ ai bén mảng tới.
Lối đi vào hầm mộ tối om, xuyên qua cái cửa chỉ đủ một người chui lọt, xuống những bậc thang ẩm thấp, người ta thấy bên trong là cả một mê cung mờ ảo gồm những phòng trưng bày, những hốc tường và vô số ngóc ngách dần hiện ra. Những cái hốc ma quái ấy dường như dẫn đến tận trung tâm trái đất. Các lối đi trong hầm mộ ngậm ngụa trong bùn, hay là những đường hầm chật hẹp. Hầm mộ như ngập trong một màn đêm vĩnh cửu. Ở đây, người ta có cảm giác như phải nói thật kẽ, phải giữ điều bí mật, như một thứ linh thiêng. Điều đó tạo nên một thứ văn hóa khác hẳn với những luật lệ và tên gọi riêng. Vào khoảng hai thập niên trước đây, người ta cho rằng có 300 lối đi xuống các hầm mộ.
Rơi vào lòng đất, những giai tầng xã hội dần dần tan biến và “có cảm giác như mình đang có hai cuộc đời”, Partick Aalk - một nhà nhiếp ảnh đã có hơn hai thập niên kinh nghiệm khảo sát đô thị dưới sâu thẳm của Paris nhận xét. Giống như những gì cô bé Alice trong truyện “Alice và xứ sở kỳ diệu” của Lewis Carroll đã khám phá khi cô rơi vào một cái hang thỏ, những người đi dưới lòng đất luôn sợ hãi, cảnh giác, chờ đợi điều sắp xảy ra. Nhưng thay vì một tiệc trà với Mad Hatter như trong truyện Alice ở xứ thần tiên, nơi đây là cuộc gặp gỡ của ánh đèn flash trong những căn phòng bằng đá ẩm ướt, mốc meo với những cái tên gọi cũng đầy bí hiểm như “Hầm chứa” hay “Phòng Z”.
Địa điểm đó được phát hiện dọc theo những con phố, bên dưới nhà ngục Sante được canh giữ nghiêm ngặt. Nhiều đường hầm có thời bị đóng kín nay đã được mở lại một phần. Người dân Paris lo sợ rằng tù nhân nhà tù Sante có thể âm mưu vượt ngục hoặc tệ hơn, bọn khủng bố có thể lọt vào khu vực ngầm này để đặt bom.
Hương Hồ tổng hợp
Comments
Post a Comment